Trước bàn thờ gia tiên nhà gái, chưa kịp mở mồm xin,
anh sui nhà zai bỗng ngứa, thò tay gãi vô tư.
Tự sướng tự gãi. Xoàn xoạt, chưa đã lại gãi.
Gãi ghẻ. Ngứa ghẻ như ngứa thuốc lào, chịu gì thấu,
mà chịu chi cho khổ.
Anh sui nhà gái súng sính còm lê cà vạt đỏ tươi,
tịt cười, ngứa mắt nhưng nhịn gãi.
Rể kiều long lanh, sui nhà zai quan chức, đầy mình
học hàm học vị, mặt vênh như cái vung lẻnh xẻng, gọi em, em…
Thôi thì một điều nhịn chín điều lành cho thành con
cái.
Nhà gái quen bán cơm, gặp nhà zai bán đá cỡ “gà
sống thiến sót”, tức GSTS.
Gà hả, thiến sót hả, gà nào chả là gà, cứ thịt
tuốt…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét