Thứ Ba, 3 tháng 3, 2015

Bà

87, mụ nữa là 88. Lẫn cẫn, vài cơ quan đoàn thể mất kiểm soát cục bộ, đâu hiếm lạ.

Trở về tuổi thơ khôn vặt, bo bo giữ. Cái gì vào bẫu bà là của bà, từ đồ tế nhuyễn của riêng tây đến đồng quà tấm bánh đều đút ngang đầu giường.

Nhặt nhạnh, thu gom cái lon, mẩu giấy… rồi ban phát như quyền, thú, "mưa móc" cho đời cái nhặt ở đời.

Cả đời kiệm đến ky bo. Không khoái hưởng của ngon vật lạ, lại dễ hớn hở với tý cơm rau mắm, chút cáy, dưa…

Trẻ nhường người, già vẫn quen vì mọi người. Hùng hục quét sân ngõ hẻm chung, kệ cái nhà, cái giường mình dơ dáy.

Lo chuyện thế giới đại đồng, ba cái chuyện bản thân xá gì.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét