Thứ Hai, 13 tháng 1, 2014

Bia Bỉ, thô nguyên, thơm hoang dại


Rượu? Bia, quý như rượu quý.

Cứ trông cái chai thì biết, cỡ nào mới bảo quản như vậy. 

Ngon, phải là ngon, mới đáng công bảo vệ, khóa kỹ càng để giữ nguyên xi cái mùi mẫn.

Mác mỏ dưới đáy:


Mác mỏ, đai zin quấn cổ, xé toang:


Cũng phải mắm môi mắm lợi, ba đầu sáu tay mới khui zin được


Giọt bọt đầu tiên xì ra, vàng khươm, thơm lựng 


Nắn nót "phan đình rót". Chai sứ dày cộp có cái quai nhôm để xách tay, nút có vòng như cao su đỏ, ôm cổ khít khẩm mâm đồng


Bia đen, nhưng không quạch và đậm đặc.


Dòng vàng lững lờ trôi ra từ mõm chai, lăn xuống sủi bọt


Loang loãng, thoang thoảng, nhần nhận, phả ngai ngái 

Thơm thơm hoang dại như hương đồng từ thuở hồng hoang dội về 


Nhâm nhi với quả giò bó, bó thịt tươi sống, chín bằng thính, trộn bì, chả, chạo, lá đinh lăng


Bỉ, bia Bỉ, thô sơ nguyên, "thô Bỉ", hàng thô từ nước Bỉ... 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét