Thứ Sáu, 4 tháng 10, 2013

Nhậu thời bão giá


Không còn mấy khoái, chỉ giải buồn, giải việc. Thời bão giá, nhậu cứ nhậu, nhậu theo thời giá vẫn tươi và vẫn ngon bổ rẻ...


Nghe nhậu, đừng tưởng bở kêu hoành tráng vung vít, chỉ êm đềm lấy chuyện làm mồi, lấy mồi đưa cay.
Cay đắng thì biết bao giờ cạn...



Không còn là thời "hy sinh cả bộ đồ lòng" cho công việc, sự nghiệp, tất tưởi thương trường. Nhâm nhi, nhai trệu trạo, húp nước rồi xỉa răng.


Bão giá, phải giữ khách, hầu hết quán cho khách đem mồi màng, rượu vào mà không chạt thêm tiền.

Đi nhậu là lượn qua siêu thị hay chỗ quen, lượm thêm mồi hạp, tinh chất, khoái khẩu...

Chả hạn cái quả giò bó này xuất sắc. Hàng Việt nhé, mà ngon hơn hàng ngoại. Nhàn nhạt, thơm thơm lại lật sật, không nhồm nhoàm  mỡ màng tóe nước miếng...



Quả lẩu xí quách, cạp tính sau, húp nước xương hầm cho nó bổ cái can-xi.

Quan trọng là quắp theo bịch thịt cá thác lác nghiền.

Nặn miếng, thả vào lẩu xương, ngọt, thơm, không xương dăm dễ nhai dễ nuốt...

Nghệ sĩ đâu còn xị đế, Khô cằn rồi lâu lâu trình ra tý ướt át...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét