Chủ Nhật, 1 tháng 9, 2013

Hưu, hiu quạnh


Một ngày như mỗi ngày, trên xe lăn, mắt nhắm mắt mở.

Căn nhà nhỏ, không hiểu vì sao luôn khép hờ hờ ...


Chói lòa, một bóng câu


Ngày ngày lê, lết


Ra rồi lại vào, trên những bánh xe


Đọc xem, xem đọc


Ăn ngủ, ngủ ăn


Ăn-ở-ngủ-nghỉ


Loanh quanh, rồi lại cũng ngủ-nghi-ở- ăn


Bận bịu, hiu quạnh




Cảnh giác



Cả thế giới cách một song cửa:



Đứng lên khỏi xe lăn bằng đôi chân của mình là cả vấn đề...


Và đôi khi, đứng lên cũng là một "điều vinh quang nhất trong cuộc sống"


Khểnh bên vách tường hắt hiu:


Ăn không bao nhiêu, đọc là chính. Cái gì cũng đọc.


Báo cả chồng, lún cả đầu


Cháo chân gà hầm với trứng vịt lộn




Lâu lâu có người tới thăm

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét